Trẻ con và thú vui chơi trốn tìm mặc dù chơi “dở tệ”.

Trẻ con và thú vui chơi trốn tìm mặc dù chơi “dở tệ”.

Bạn đã bao giờ phải trông trẻ con? Nếu đã từng trải qua việc này; bạn sẽ biết được cảm giác làm cho chúng ngồi im một chỗ là khó khăn đến mức nào.

Bạn dần cảm thấy đói, buồn ngủ và mệt mỏi nhưng bọn trẻ thì dường như không bao giờ muốn ngừng chơi đùa. Việc dụ dỗ cho con yêu đi ngủ có thể là một cơn ác mộng với nhiều bậc cha mẹ chứ không riêng gì bản thân bạn.

Làm thế nào thói quen vui chơi của trẻ thay đổi khi lớn lên? Một trẻ sơ sinh khám phá các đồ vật bằng cách sử dụng cơ thể của mình để mút hoặc chạm; rồi sau đó tiến tới các hành động khác như ném.

Lớn hơn một chút, đứa trẻ bắt đầu thao tác với các vật liệu để tạo ra các vật thể khác nhau; chẳng hạn như xây dựng các vật dụng bằng Lego ;hoặc đôi khi tưởng tượng một vật thể này thành một món đồ chơi khác (ví dụ; trẻ có thể tưởng tượng một ngôi nhà hình khối thành một con tàu tên lửa).

Trẻ con và trò chơi trốn tìm

Và hầu như đứa trẻ nào cũng thích chơi trốn tìm;nhưng phải thừa nhận rằng nó không giỏi. Phải nói rằng tôi rất vui khi trò chơi này mang lại nhiều lợi ích cho trẻ em.

Nó khuyến khích trẻ em phát triển trí tưởng tượng ;và giúp chúng học cách giải quyết vấn đề khi cố gắng tìm nơi ẩn nấp tốt nhất hoặc tìm kiếm mục tiêu. Trẻ cũng biết nói nhỏ khi đi và khi tìm chỗ ẩn nấp.

Trẻ con và thú vui chơi trốn tìm mặc dù chơi "dở tệ".

Ngoài ra, trốn tìm còn là cơ hội để trẻ phát triển các kỹ năng xã hội: chơi theo nhóm và thay phiên nhau giải quyết mâu thuẫn. Ngoài ra, trò chơi còn giúp bé phát triển cơ bắp và trở nên nhanh nhẹn khi ẩn nấp và tìm kiếm.

Tuy nhiên, các bậc phụ huynh có để ý rằng trẻ em chơi trò này rất tệ vì chúng luôn “giấu” đầu, hở chân. ”Vì sao vậy?

Lý giải trên phương diện khoa học

Để giải thích vấn đề này, Giáo sư James Russell, Giám đốc Phòng thí nghiệm Phát triển Nhận thức của Đại học Cambridge (Anh); đã tiến hành thí nghiệm này trên 37 trẻ em từ 3 đến 4 tuổi.

Ban đầu, các nhà nghiên cứu đặt những đứa trẻ đeo mặt nạ; và hỏi liệu chúng có nhìn thấy những chiếc mặt nạ đó không và ngược lại.

Trẻ con và thú vui chơi trốn tìm mặc dù chơi "dở tệ".

Khi trẻ em nói rằng chúng cảm thấy rằng chúng đã biến mất và không ai có thể nhìn thấy chúng; câu trả lời này khiến mọi người ngạc nhiên; và khi người lớn đeo mặt nạ, trẻ em không thể nhìn thấy chúng.

Tiếp theo, giáo sư James đeo kính râm cho lũ trẻ để chúng tối và không nhìn thấy được. Chỉ 7 trong số 37 đứa trẻ hiểu được mục đích của thí nghiệm.

Họ trả lời rằng họ không thể nhìn thấy tất cả mọi người; mọi người chỉ không thể nhìn thấy đôi mắt của họ. 30 em còn lại vẫn cho rằng mọi người không nhìn thấy được. Điều này cho thấy trẻ tin rằng khi khuất mắt thì cơ thể chúng cũng biến mất.

Trẻ con và thú vui chơi trốn tìm mặc dù chơi "dở tệ".

Kết luận

Henrike Moll, Trợ lý Giáo sư Tâm lý học Phát triển và Thạc sĩ tâm lý Allie Khalulyan; thuộc Đại học Nam California, Mỹ; giải thích điều này dưới góc nhìn của tâm lý học là do trẻ mẫu giáo có cách nhìn thế giới khác với người lớn. Trẻ cho rằng khi chúng không nhìn thấy mọi người; nghĩa là mọi người cũng không nhìn thấy chúng.

“Có vẻ như đối với trẻ nhỏ, giao tiếp bằng mắt là điều kiện để một người nhìn thấy một người”; Henrike Moll nói. “Suy nghĩ của trẻ dường như chạy theo chiều dọc.

Nghĩa là tôi chỉ có thể nhìn thấy bạn khi bạn nhìn thấy tôi và ngược lại. Và trẻ nghĩ rằng người lớn cũng có cách nhìn giống trẻ. Thế nên đây là lý do vì sao cha mẹ thường thấy trẻ đi trốn bằng cách đắp chăn lên đầu”.

Truy cập hbt.com.vn để xem thêm nhiều bài về trẻ con nhé!

Trích dẫn theo phunuvagiadinh.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *